Review “NGÕ LỖ THỦNG” – Trung Trung Đỉnh

Review “NGÕ LỖ THỦNG” – Trung Trung Đỉnh

Con ngõ ấy có cái tên rất hợp thời, ngõ Thắng Lợi. Thế nhưng không ai buồn gọi cái tên ấy. Họ chỉ biết một con ngõ duy nhất, ngõ Lỗ Thủng.

Con ngõ là nơi chứa chấp tất cả những sinh mạng nghèo hèn đến khốn khổ nhất cái thành phố này. Từ anh chàng phóng viên chạy trốn khỏi hôn nhân cho đến cô gái bán thân nuôi miệng. Từ một gia đình mở miệng ra là chửi nhau kinh hoàng hơn thể quân thù nhưng ấy lại là cách họ giao lưu, dẫu nặng nề và chát chúa. Rồi đến anh bán nước tàn tật, những thằng trai trẻ coi trộm cắp như một cái nghề.

Ngõ Lỗ Thủng tựa như một lỗ thủng sâu hoắm trong bộ mặt thành phố đang đổi mới. Thế nhưng không ai có thể gạt bỏ nó. Bởi nó cũng có sinh mệnh. Và chính nó cũng đang ôm ấp muôn vàn sinh mệnh bị chối bỏ trong mình.

Cả câu chuyện dù không u ám nặng nề nhưng sao cứ khiến người đọc nghèn nghẹt một cảm giác bức bối khó tả. Với người khác ra sao tôi không biết, nhưng chính tôi, kẻ tự nhận đã nhìn đủ mặt xã hội lại vẫn thấy buồn bã cho những gì đang diễn ra trong cái lỗ thủng nhân sinh ấy.

Bọn nghèo hèn vô học làm thủng văn hoá. Vậy bọn có học vị đàng hoàng thì làm thủng điều gì? Lương tâm ư? Liệu có thứ đó không khi những day dứt của đám người “có bằng có mác” đó chỉ mãi là day dứt. Và họ lại yên tâm vì bản thân đã day dứt. Biết day dứt là con người còn đàng hoàng, còn có thể sinh hoạt bình thường ư?

Không, với tôi đám người đó còn đáng sợ hơn những kẻ nay chặt cành cây mai câu con cá trộm mà chưa bao giờ ăn năn hối hận.

Cái xấu có suy nghĩ là cái xấu kinh khủng nhất trên đời. Những thứ khác, nếu phải so sánh bỗng trở nên dễ dàng tha thứ quá.

Thật ra cuốn sách còn nhiều điều để nói, nhưng với tôi ngoài hình tượng lỗ thủng sâu hoắm ấy mọi thứ đều bị nhạt nhoà, mà tôi lúc này không có đủ hứng thú để nói về một câu chuyện như thế. Chẳng thà chỉ dừng lại ở lỗ thủng kia thôi…

Review của độc giả Hán Bích Hạnh – Nhã Nam reading club

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *