Tôi là người khá hợp gu với văn chương của Banana Yoshimoto.Tôi đọc khá nhiều tác phẩm của chị. Đa phần các tác phẩm của chị viết về các mối quan hệ của những người trong gia đình, những mất mát khi một người mất đi… Với N.P mọi chuyện cũng vẫn là mối quan hệ của những người trong cùng một gia đình song nó tréo nghoe, nhạy cảm và gai góc.
Vào một mùa hè Kazami làm quen với 3 người con của cố nhà văn Takase Sarao. Cô như một miếng bọt biển dần dần thấm hết những bí mật của họ. Saki-chị cả luôn tươi cười nhưng là một người đau khổ, luôn dõi cái nhìn lo lắng theo 2 người em. Otohiko em trai Saki lại yêu Sui đứa em út cùng cha khác mẹ. Một câu chuyện như vậy thường buồn và có một kết cục bi thảm cho những người trong cuộc. Nhưng với NP , tác giả đã vẽ nên một không gian huyền hoặc, như có, như không. Saki, Otohiko,Sui và cả Kazami đều như lướt vào một không gian lạ lùng, bị chi phối bởi bản dịch tác phẩm 98 của nhà văn để lại, 3 người dịch tác phẩm này đều đã c.h.ế.t vì t.ự v.ẫ.n. Nên mọi người sợ hãi tự thân bản dịch ấy có ma lực, ảnh hưởng tới tất cả mọi người có liên quan. Chính Kazami nhân vật trung tâm, nắm bắt mọi bí mật lại là người giải tỏa … Cô đã khiến Sui mạnh mẽ bước ra khỏi cuộc đời Otohiko, và sống, làm lại cuộc đời mới ở một nơi nào đó. Kazami cũng đã làm Otohiko yêu cô và quên đi mối tình với Sui mặc dù vô cùng khó khăn…Cái kết khá là viên mãn với một câu chuyện buồn, ám ảnh mọi người trong cuộc…
Văn của cô Chuối trong tác phẩm này vẫn vậy, buồn, đẹp và tạo được một sự mới lạ cho không gian mà các nhân vật đắm chìm trong đó. Không gian đó cộng thêm một chút giả tưởng lại càng huyền hoặc hơn. Tuy buồn song vẫn có tia sáng le lói cuối con đường, không để nhân vật đắm chìm trong sự cô liêu, quạnh quẽ. Tôi vẫn luôn yêu chị vì điều đó…