\
“Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau.”
Xuân Quỳnh được biết tới như một nhà thơ tình với những lời thơ vừa mộc mạc, sâu lắng, giàu nữ tính, lại vừa cháy bỏng, tha thiết, nồng nàn. Nhưng chữ “tình” trong các tác phẩm của Xuân Quỳnh rộng lớn hơn tình yêu đôi lứa, nó bao trùm cả tình yêu cuộc sống, tình yêu đất nước, tình nhân ái giữa con người với nhau, và tình mẫu tử.
Tập di cảo quý giá với những trang nhật ký sinh động, những dòng ghi chép tươi nguyên sự sống, và những bức thư chan chứa tình thương đã hé lộ những chất liệu sáng tác nên những “cái tình” của nhà thơ và giúp ta gần như hình dung được cô đã sống ra sao, đã yêu thương, day dứt những gì trong mỗi bước vui buồn của đời sống. Đong đầy ở đây là hình ảnh của người mẹ với tình mẫu tử, của một con người giàu lòng trắc ẩn, một nhà thơ đã không quản khó khăn, nguy hiểm xông pha vào nơi bão lửa, lấy trải nghiệm từ thực tế hào hùng của cuộc chiến tranh cứu nước làm nguồn cảm hứng chủ đạo trong tư duy sáng tạo.
Đó là những năm tháng không yên của một thời kỳ lịch sử có Xuân Quỳnh sống và viết, yêu thương và lao động nghệ thuật hết mình như vậy!