“Các người sinh ra không phải để giết chóc. Nhưng đôi lúc, để cứu được thứ quan trọng, hoặc vì mục đích lớn lao, con người buộc phải làm điều không mong muốn.”
Bức tranh được cất giấu trên gác mái cùng những bức tranh do “Tôi” vẽ kết hợp với nhau như các mảnh ghép trong trò xếp hình và bắt đầu kể một câu chuyện. Bóng đen che khuất quá khứ của người họa sĩ già chủ nhân căn biệt thự trên núi đã dần sáng tỏ, nhưng tiếng chuông lúc đêm khuya vẫn không ngừng khắc khoải ngân lên…
“Tôi” phải vượt qua thử thách tàn khốc của Chỉ huy đội kỵ sĩ để cứu một cô bé mất tích và đóng lại vòng tròn của thế giới mở ra từ ngôi miếu cũ. Câu chuyện bí ẩn dần hạ màn, và ở điểm cuối cuộc hành trình, hy vọng bừng lên trong hình hài một ân sủng.
Leave a Reply