“NGƯỜI ĐUA DIỀU” (Khaled Hosseini) – “Vì cậu, cả ngàn lần rồi”

“NGƯỜI ĐUA DIỀU” (Khaled Hosseini) – “Vì cậu, cả ngàn lần rồi”

Review “Người đua diều” –

Tôi viết những dòng này khi mắt vẫn còn chưa kịp khô và tim vẫn còn nguyên nỗi niềm khắc khoải sau khi gấp lại trang thứ 457 của Người đua diều.

Ai đó đã từng nói, cuốn sách là câu chuyện của một cậu bé Afghanistan đặt trong bối cảnh vô số những chính trị hỗn loạn khác nhau trên chính mảnh đất quê hương mình. Còn với tôi, đó là câu chuyện của không chỉ một người. Đó là câu chuyện của nhiều con người, mang trong mình những bí mật khác nhau, họ chọn nói ra hoặc không, bằng cách này hay cách khác.

Một Baba đáng kính với đức tin của ông về Afghanistan quê hương ông, và cách ông sống để bù đắp lại những tội lỗi, “những lời nói dối” mà ông gây ra trong quá khứ. Chú Rahim Khan, người nắm giữ bí mật và sống một đời để hướng những người yêu thương về với những gì tốt đẹp hơn. Là chuyện của Amir với hơn phần tư thế kỷ sống trong dằn vặt, hối hận, sợ hãi và những khắt khe với chính bản thân mình. Của Hassan đáng thương đã sống chưa trọn vẹn cuộc đời mình với một tình yêu duy nhất, một tình yêu và lòng trung thành vô điều kiện mà Amir khó lại có thể được đón nhận lần thứ hai trong đời. Và thương cả Sohrab, Soraya, Ali, Sasa…

Tôi thấy những con người ấy, cuộc đời họ nối kết nhau, quấn lấy nhau, cuộn tròn bé nhỏ lại trong sự vần vũ tàn khốc của , cướp bóc, chém giết. Họ sống lay lắt mà hiên ngang trong những đau thương của mìn chôn, đạn nã và trong sự chua chát của cái người ta vẫn gọi là “kỳ thị chủng tộc”.

Tôi đã từng không hề biết về một Afghanistan nào đau thương như thế.

Mỗi con người là một câu chuyện. Mỗi con người mang một bí mật khác nhau. Và họ chọn nói ra hoặc không, bằng cách này hay cách khác. Và dẫu lựa chọn của họ là gì đi chăng nữa, tôi vẫn thấy ở đó những dằn vặt, những nỗ lực bù đắp, những tình thương yêu, lòng trung thành mà họ dành cho nhau, để dìu nhau vượt qua những nỗi đau quá lớn đối với một người bình thường.

Như Farid đã nói với Amir: “Vì ông, cả ngàn lần rồi”

Và như Amir đã thì thầm với Sohrab: “Vì cháu, cả ngàn lần rồi”

Vì tôi tin, ai trong số họ cũng đã từng được nghe rằng, “luôn có một con đường để tốt lành trở lại”.

Review của độc giả Lala Ngn – Nhã Nam reading club

Bạn có thể tìm mua sách tại:

TÊN SÁCH NHÃ NAM TIKI FAHASA SHOPEE
Người đua diều http://bit.ly/nguoiduadieuNhaNam http://bit.ly/nguoiduadieuTK http://bit.ly/nguoiduadieuFHS http://bit.ly/nguoiduadieuShopee

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *